Thứ Tư, 19 tháng 11, 2025

 

Niềm đau chôn dấu

Anh có biết những nỗi đau khi vỡ
Hoá thân thành nụ cười đẹp như hoa
Làm rợn óc cả một cõi ta bà
Khi sắc yêu chóa loà trên ảo ảnh.

Anh nghe không tiếng ca đời đỏng đảnh
Ưỡn ẹo tình bằng cái bẫy trăm năm
Đang xả thần bằng những giấc cuộn lăn
Giòng trầm luân ăn năn từ muôn kiếp.

Anh thấy chứ tiếng yêu thương tha thiết
Ẩn lệ sầu xanh biếc tuổi rêu phong
Trút tâm can vào tận chốn hư không
Như con tằm nhả tơ rồi gục chết.

< Chỉ thế mà thôi, và rồi chấm hết
Vũ điệu đời vẫn mải miết cuồng quay
Vẫn đứng đây, anh hỡi, anh có hay
Có nụ cười giòn tan mùa tuẫn tiết.

Từ Tử Vân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét